和王仲儀楸花十二韻(梅堯臣)拼音版、注音及讀音
和王仲儀楸花十二韻拼音版、注音及讀音:
文學家:梅堯臣
hé wáng zhòng yí qiū huā shí èr yùn
和王仲儀楸花十二韻
chūn yáng fā cǎo mù,měi hǎo yī tóng shí。春陽發草木,美好一同時。
táo lǐ zá shān yīng,hóng bái kāi fán zhī。
桃李雜山櫻,紅白開繁枝。
qiū yīng dú bù mèi,dàn zǐ xiāng cēn cī。
楸英獨步媚,淡紫相參差。
dà yè yǔ jìn gàn,cù è mì zì yí。
大葉與勁干,簇萼密自宜。
tú chū dì gōng shù,sǒng xiàng bái yù chí。
圖出帝宮樹,聳向白玉墀。
gāo jué bù jìn sú,zhí xǔ tiān rén kuī。
高絕不近俗,直許天人窺。
jīn zhí jùn tíng zhōng,gēn yuǎn wèi kě yí。
今植郡庭中,根遠未可移。
dàn xīn dōng fēng lái,bù hèn hé xù chí。
但欣東風來,不恨和煦遲。
shān qín wù cù tà,fēng dié xiū duō zhī。
山禽勿蹙踏,蜂蝶休掇之。
xī wén hán lì bù,wèi ěr zuò hǎo shī。
昔聞韓吏部,為爾作好詩。
ài yīn wú xiān chuān,jiù yīn dōng xī suí。
愛陰無纖穿,就陰東西隨。
gōng jīn yì qiān cǐ,duān zuò céng mò yí。
公今亦牽此,端坐曾莫疑。