一品孫鄭昱(王禹偁)拼音版、注音及讀音
一品孫鄭昱拼音版、注音及讀音:
文學家:王禹偁
yī pǐn sūn zhèng yù
一品孫鄭昱
bo zàng dé jiǎ gào,nán chū ān shàng mén。卜葬得假告,南出安上門。
biān mǎ liù shí lǐ,mù tóu zhòng shū cūn。
鞭馬六十里,暮投中書村。
cūn wēng guǎn wǒ sù,máo wū yù huáng hūn。
村翁館我宿,茅屋欲黃昏。
yǒu kè hū tóu cì,zì chēng yī pǐn sūn。
有客忽投刺,自稱一品孫。
qì mào bù fán sú,yīn wèi kāi jiǔ zūn。
氣貌不凡俗,因為開酒樽。
zuò jiǔ wèn jiā dié,qí zú dà qiě fán。
坐久問家諜,其族大且繁。
chí zhōu yǒu qīng jié,làn shāng dēng hóng yuán。
池州有清節,濫觴登洪源。
dà fù shàn hóng bǐ,rù xiàng yòu chū fān。
大傅擅鴻筆,入相又出藩。
qí jiā běn kāi fēng,gǎi hào yī hé zūn。
其家本開封,改號一何尊。
zhì yù shǐ liù dài,bù yī tā qiū fán。
至昱始六代,布衣它丘樊。
kuà lǘ rù fǔ xiàn,qū dú gēng jiāo yuán。
跨驢入府縣,驅犢耕郊原。
jiā miào gù yǐ huǐ,guó shǐ kōng jù cún。
家廟固已毀,國史空具存。
shèng dé bǎi shì zhe,gōng bì gé qián kūn。
盛德百世著,功必格乾坤。
gāo tài yǐ bù sì,xiàn yīn hé kě lùn。
高太已不祀,羨絪何可論。
kuàng fù qǐ zhāng jù,chéng shí chǒng biàn fān。
況復起章句,乘時寵便蕃。
zǐ sūn suī tì líng,shàng dé shǒu tián yuán。
子孫雖替陵,尚得守田園。
wǒ ài sān dài shí,fǎ dù yǒu shēn gēn。
我愛三代時,法度有深根。
qīng dài fū chēng jiā,shì shì fèng píng fán。
卿大夫稱家,世世奉蘋蘩。
sì mín yǒu dìng fēn,huàn lù wú chí bēn。
四民有定分,宦路無馳奔。
zì cóng zá bó dào,qīng duó rì xuān xuān。
自從雜伯道,傾奪日喧喧。
tuō lěi bǐng jīn yuè,shǔn bǐ chéng zhū xuān。
脫耒秉金鉞,吮筆乘朱軒。
cháo róng yòu mù rǔ,róng yì rú zhǎng fān。
朝榮又暮辱,容易如掌翻。
gǔ dào bù kě fù,tuí bō yì yǐ hún。
古道不可復,頹波益以渾。
hé kuàng dù mù zhě,dào zhì lún yǔ yuán。
何況度木者,倒置輪與轅。
wǒ yì qǐ bái wū,liǎng cháo zhí zǐ yuán。
我亦起白屋,兩朝直紫垣。
yīn zi yǒu guān cháng,shǎng yán dì yǔ kūn。
蔭子有官常,賞延弟與昆。
jǐn dài shí rén lù,jiāng hé bào jūn ēn。
盡待食人祿,將何報君恩。
nóng sāng guó zhī běn,xiào yì gǔ suǒ dūn。
農桑國之本,孝義古所敦。
wú zú bù lì sè,zhōng suì bǎo qiě wēn。
吾族不力穡,終歲飽且溫。
suī fēi xiǎng fù guì,yì yǐ dù lí yuán。
雖非享富貴,亦以蠹黎元。
táng xián shàng xiāo xiē,wǒ bèi xī zú yán。
唐賢尚消歇,我輩奚足言。
hū ér fěng cǐ shī,bō zài chí yǔ xūn。
呼兒諷此詩,播在篪與塤。